Thơ
Xuân mơ
Bất chợt nhìn ra cửa
Mùa đã về tinh khôi
Nụ trên cành đã hé
Chồi non mơ sinh sôi
Buồn trắng tờ lịch cũ
Cất vào ngăn lãng quên
Những xanh xanh đỏ đỏ
Nhắc niềm vui không tên
Ai đi qua rất khẽ
Mang những ngày thanh tân
Trĩu nặng bao hồi ức
Nhẹ thênh chuông chùa ngân
Người ngác ngơ cuối phố
Ngắt từng búp thời gian
Ôm vòng tay đầy gió
Xanh mơ chờ Xuân sang.
VŨ THANH HOA
Vườn Xuân
Bờ vai nghiêng bóng cả
Em ngả lưng trưa hè
Nép lòng tiễn đông se
Rì rào Xuân đếm nhịp
Mùa Xuân về có kịp
Dâng sắc hương ngạt ngào
Em, cơn nắng khát khao
Khu vườn xuân mở ngỏ
Gió thương mồ hôi đổ
Thổi cả vòng tay mơ
Lời yêu tựa vần thơ
Ai dâng tràn khóe mắt
Khu vườn Xuân bát ngát
Ai thầm thì… gọi em…
LÊ THỊ HỒNG NHẠN
Tạm biệt
Tạm biệt cố hương, mai anh về nhé
Bỏ lại dòng sông, ghé bến con đò
Tam Giang chiều nay văng vẳng câu hò
Nam Ai Nam Bình lững lờ trên sóng
Bỏ lại Trường Tiền hàng dương soi bóng
Hương Giang buồn lặng lẽ ngắm hoàng hôn
Vết tường thành loang lổ cửa Ngọ Môn
Linh Mụ chiều tà trầm ngâm tự tại
Non nước bồng bềnh trời mây anh bỏ lại
Giọng Huế mượt mà em gái Kim Long
Tiếng mái chèo khua khuấy nước giữa dòng
Điệu lý hành vân nghe lòng xao xuyến
Hàng cau xưa Vỹ Dạ thôn lưu luyến
Mái đình làng phong kín dấu hoang liêu
Áo trắng em bay giờ tan lễ chiều
Nón lá che nghiêng liêu xiêu bóng ngả
Anh trở lại với dòng đời vội vã
Bỏ lại nơi em yên ả thanh bình
Đêm trăng rằm ngày hội nến lung linh
Hẹn ngày về trao tình duyên mộng ước.
TÂM MINH
Nắng và sương mù
Anh suốt đời là Nắng
Em vi diệu Sương mù
Nắng lạc vào trống vắng
Sương ảo huyền trong thu
Chẳng thể được bên nhau
Dù anh mơ, em ước
Không muốn mình đánh cược
Anh lặng thầm xa xôi.
Nắng đi khắp muôn nơi
Sương mềm môi chờ đợi
Nắng về mang hơi ấm
Em đâu rồi sương ơi!...
Ai ủ ấm khung trời?
Ai cô đơn lạnh lẽo?
Ai nồng nàn cuồng nhiệt?
Ai buông mình chơi vơi?
Sương và nắng trọn đời
Chẳng bao giờ gặp mặt
Anh ru lời phiêu lãng
Khát một lần chung đôi.
Thư pháp sân chùa
Ngồi chùa mơ mộng trăng sao
lòng thêm trĩu nặng khát khao xa gần
chuông chùa giục giã bao lần
ngày xuân như gọi cố nhân tìm về
Bao người thỏa nổi đam mê
theo dòng thư pháp bộn bề nghĩ suy
thiện, nhân, tâm, đức, cho đi
hiếu, hiền, trung, nghĩa, ngại gì sẻ chia
Người về nhắn gửi mai kia
thắm câu đối đỏ sớt chia mỗi niềm
tiền nhân đâu dễ kiếm tìm
ông đồ xưa cũ lim dim mắt buồn.
HOÀNG ĐÌNH NGUYỄN
Rau trên đảo Trường Sa
Ở đây cá bãi chim đàn
Đảo như lạc giữa miên man biển trời
Ngôi nhà dựng giữa trùng khơi
Giản đơn, ấm cúng làm nơi đi về
Lòng người nhớ phố nhớ quê
Chung tay vun bóng cây che trước nhà
Miệt mài cuốc đất tăng gia
Giữa vùng đảo đá, đất là đá thôi
Lạ thay đá có sức người
Mầm cây vẫn cứ bời bời vươn lên
Ở nơi khắc nghiệt thiên nhiên
Rau là cây cỏ không tên của trời
Như cha ông thuở xa vời
Chọn trong cây cỏ, ăn rồi thành rau
Bây giờ lính đảo cùng nhau
Ươm trồng, chăm tưới... quản bao nhọc nhằn
Cúc hoang bỗng hóa cúc tần
Có cây nhớt đắng vị gần rau đay
Rau sam sâm đất ớt cây
Loài cây thân đứng, loài cây thân bò…
Rau xanh, thu hái bốn mùa
Bữa cơm lính đảo thơm tho ngọt lành…
NGÔ XUÂN HỘI
Gặp lại mùa Xuân
Anh đến tìm em, em đã đi rồi
Rừng cây xanh đầy lên nỗi nhớ
Trời mùa khô mênh mông cơn gió
Hoa cao su làm mưa xuống mặt đường
Anh đến tìm em, sáng ấy ở nông trường
Mùa phát rẫy, dọn đồi, mở bãi
Khói keo lại giữa những ngày bận mải
Anh nhớ hoài vị khói bếp nhà ta
Tiếng máy ủi đường, vang giữa cánh rừng xa.
Con đường mới e ấp màu đất đỏ
Xe bò - ma chở công nhân qua đó
Đánh rơi những chuỗi cười giòn
Anh đến tìm em, em đã đi rồi
Không được gặp nụ cười em rạng rỡ
Hoa cao su nở vàng bên lối ngõ
Thủ thỉ bao lời thương mến về em
Nhớ em nhiều, nên anh chẳng thể quên
Buổi trời mưa, em về vai ướt đẫm
Nắng mùa khô trút xuống lưng rát bỏng
Áo sờn vai rồi, có nhớ vá không em
Anh đến tìm em, mùa Xuân đã qua rồi
Cây mai nhỏ không còn hoa vàng nữa
Nhưng khi gặp rừng cao su hoa nở
Anh cứ ngỡ mai vàng, ngỡ gặp lại mùa Xuân.
Nguồn Đồng Nai: https://baodongnai.com.vn/dong-nai-cuoi-tuan/202402/tho-72c3f20/